Khi Nói Không, Tôi Thấy Tội Lỗi - Phát Hành Dự Kiến 25/03/2019
Thông package tác giảManuel J. SmithVào trang riêng của tác giảXem tất cả các sách của tác giảLí thuyết và những kĩ năng ngôn từ của liệu pháp tâm lí về sự quyết đoán có hệ thống được phát triển trực tiếp từ trải nghiệm với những người bình thường, trong cố gắng dạy họ một điều gì đó về cách ứng phó hiệu quả với những xung đột mà tất cả chúng ta đều gặp phải khi sống cùng những người khác. Động lực proscribe đầu của tôi đối với việc phát triển một cách tiếp cận có hệ thống dành cho việc học cách ứng phó quyết đoán bắt đầu vào mùa hè và mùa thu năm 1969, khi tôi đảm nhận vị trí Nhân viên Đánh giá Hiện trạng của trung tâm Đào tạo và Phát triển Peace Corps1, tọa lạc trên những ngọn đồi gần Escondido, California. Trong thời gian này, tôi kinh hoàng nhận ra rằng những phương pháp cổ điển – hay còn được biết đến với cái tên hoa mĩ là “bộ công cụ cần thiết” – của những nhà tâm lí học lâm sàng (hay của bất kì những phương pháp điều trị nào khác) đều tương đối hạn chế khi xét đến khía cạnh đào tạo. Can thiệp khủng hoảng, tư vấn cá nhân, điều trị tâm lí cũng như những quy trình nhóm bao gồm đào tạo tính nhạy cảm, hay phương pháp tăng cường sự gặp gỡ thông qua các nhóm, đều chẳng hỗ trợ được gì nhiều cho những học viên tương đối bình thường của Peace Party trong việc ứng phó với những vấn đề tương tác thường nhật của humbug người. Chính là những vấn đề mà phần lớn những tình nguyện viên, là những cựu chiến binh, gặp phải tại nơi đất khách quê người, nơi họ đóng quân. Sự thất bại của chúng tôi trong việc giúp đỡ những humbug người đầy nhiệt huyết này trở nên rõ ràng sau 12 tuần đào tạo và tư vấn chuyên sâu. Đó là khi, lần đầu họ thử thực hiện bài giới thiệu sản phẩm máy phun thuốc trừ sâu cầm tay. Trên một cánh đồng bụi bặm, một nhóm những tiến sĩ, nhà tâm lí học, những giảng viên ngôn ngữ cộng thêm một bác sĩ tâm thần học, ngồi xổm và đóng vai một nhóm nông dân ở một vùng hẻo lánh thuộc Mĩ Latinh, còn những tình nguyên viên - cựu chiến binh thì đội mũ rơm, mặc quần đùi, có người đi dép xăng đan, giày cao cổ, giày tennis hoặc chân trần. Khi những học viên bắt đầu bài tập, những người nông dân giả hiệu tỏ ra không mấy quan tâm đến máy phun thuốc trừ sâu, mà chỉ chú ý đến những kẻ lạ mặt đang đặt chân lên cánh đồng của làng họ. Những học viên thể hiện kiến thức nhất định về nghề nông, về cách kiểm soát sâu bệnh, cách tưới tiêu hay bón phân, nhưng chẳng một ai đưa ra được một câu trả lời đáng package cậy cho những câu hỏi mà những người họ muốn giúp đỡ sẽ đưa ra trước tiên: “Ai đã cử các anh đến đây để bán cho chúng tôi cái máy này? Sao các anh lại muốn chúng tôi sử dụng chúng? Sao các anh phải đi từ Mĩ đến tận đây để nói với chúng tôi điều này? Các anh được lợi ích gì từ việc này? Sao các anh lại đến làng chúng tôi đầu tiên? Sao chúng tôi lại phải có những vụ mùa tốt hơn?”, vv. . . Mỗi khi những học viên cố gắng, trong vô vọng, nói về máy phun thuốc trừ sâu, thì những người đóng vai nông dân kia lại tiếp tục đưa ra những câu hỏi về lí do những học viên này tới đây. Không một học viên nào, theo tôi nhớ, có thể phản hồi một cách quyết đoán, đại loại như: “Quien sabe… Ai có thể trả lời được hết những câu hỏi của mọi người? Không phải tôi. Tôi chỉ biết rằng mình muốn đến làng của các bác, để gặp các bác và chỉ cho các bác thấy cách chiếc máy này có thể giúp các bác làm ra nhiều nông sản hơn. Nếu các bác muốn có thêm nông sản, có lẽ tôi có thể giúp được các bác. ” Thiếu đi thái độ không phòng vệ và phản ứng bằng ngôn từ quyết đoán trong tình huống không có khả năng phòng vệ khi bị chất vấn về những động cơ đáng ngờ, phần lớn học viên có một trải nghiệm đáng xấu hổ và không thể nào quên. Chúng tôi đã dạy họ cách dùng từ phù hợp, về văn hóa và kĩ thuật chuyên môn nhưng hoàn toàn không chuẩn bị cho họ phương pháp ứng phó một cách quyết đoán và tự package trước những xét đoán mang tính phê bình của đám đông về động cơ, mong muốn, điểm yếu và thậm chí là cả điểm mạnh – nói tóm lại, là những xét đoán về humbug người họ. Chúng tôi không dạy họ cách đối phó với những tình huống khi họ muốn nói về nghề nông, còn những người nông dân giả hiệu kia (cũng như bất kì người nông dân thực thụ nào) chỉ muốn nói về bản thân những học viên đó. Tất cả chúng tôi đều có những ý tưởng mơ hồ về tình huống ấy, nhưng chẳng có ai trong số chúng tôi giúp được gì nhiều. Chúng tôi không dạy học viên cách khẳng định bản thân họ mà không cần biện hộ, hay đưa ra lí do cho những gì họ làm hoặc muốn làm. Mời bạn đón đọc.
Tên sách |
Kích thước |
Liên kết |
---|---|---|
Khi Nói Không, Tôi Thấy Tội Lỗi - Phát Hành Dự Kiến 25/03/2019 đọc từ EasyFiles |
5.5 mb. | tải về sách |
Khi Nói Không, Tôi Thấy Tội Lỗi - Phát Hành Dự Kiến 25/03/2019 tải về từ OpenShare |
4.2 mb. | tải về miễn phí |
Khi Nói Không, Tôi Thấy Tội Lỗi - Phát Hành Dự Kiến 25/03/2019 tải về từ WeUpload |
4.3 mb. | đọc sách |
Khi Nói Không, Tôi Thấy Tội Lỗi - Phát Hành Dự Kiến 25/03/2019 tải về từ LiquidFile |
4.7 mb. | tải về |
Tên sách |
Kích thước |
Liên kết |
---|---|---|
Khi Nói Không, Tôi Thấy Tội Lỗi - Phát Hành Dự Kiến 25/03/2019 đọc trong djvu |
3.1 mb. | tải về DjVu |
Khi Nói Không, Tôi Thấy Tội Lỗi - Phát Hành Dự Kiến 25/03/2019 tải về trong pdf |
5.6 mb. | tải về Pdf |
Khi Nói Không, Tôi Thấy Tội Lỗi - Phát Hành Dự Kiến 25/03/2019 tải về trong odf |
5.6 mb. | tải về ODF |
Khi Nói Không, Tôi Thấy Tội Lỗi - Phát Hành Dự Kiến 25/03/2019 tải về trong epub |
3.8 mb. | tải về ePub |
Khi Nói Không, Tôi Thấy Tội Lỗi - Phát Hành Dự Kiến 25/03/2019
Faulkner is a classic, gifted writer, but this book was too dry and depressing for me. Each chapter was sectioned by a character, so each chapter would be spoken in first person with that character's viewpoint of the situation on hand... thought that was an interesting way to write a book.
2022-10-16 02:32
Winter's Passage picks up Meghan's story right after the ending of The Iron King and gives us an insight into the journey she takes with Ash to fulfil her promise to return to the Winter Court with him. While I wouldn't recommend reading Winter's Passage before you read The Iron King as it includes a couple of spoilers I would definitely recommend reading it before you move on to The Iron Daughter. I thoroughly enjoyed Julie Kagawa's debut novel and am looking forward to continuing to read this series, she has created a world rich in mythology and full of interesting characters that has me hooked. I love Meghan and Ash but Grimalkin remains my favourite character so I was glad to see him make an appearance in this story. I can't tell you much about Winter's Passage without giving spoilers so I'll just say that it includes a little romance and plenty of action and is well worth reading, especially since it is a free addition to the series. I love it when an author gives a little something extra to their fans!
2022-10-15 03:24
Tôi nghĩ điều thú vị nhất là có một cuốn sách của tựa đề này mãi mãi vẫn còn trên kệ để đọc của tôi.
2019-12-06 12:51
"Trong cuộc đời tôi, tôi đã giết chết 21 người, tôi đã thực hiện hàng ngàn vụ trộm, cướp, nói dối, arsons và, cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, tôi đã thực hiện sodute trên hơn 1.000 con người nam. xin lỗi ít nhất. " Trong đầu thế kỷ 20, một người đàn ông tận thế (Phương châm của tôi là: Cướp tất cả, hãm hiếp tất cả và giết hết chúng. ") Đi lang thang khắp thế giới, đốt cháy nhà thờ, chuồng trại, chuồng gà, thảo nguyên, rừng, và bất cứ thứ gì khác dễ cháy mà anh ta gặp phải, cướp và trộm, sàm sỡ và hãm hiếp, chiến đấu với bất kỳ ai và những người cản đường anh ta và sau đó bắn ra cửa sổ nhà nông trại và thổi bay gia súc. Tên anh ta là Carl Panzram và cuối cùng tội ác của anh ta leo thang Tại đây, anh ta đã mô tả chi tiết về các vụ khai thác tội phạm của mình, anh ta nuôi dưỡng trong các cơ sở cải huấn cho tội phạm vị thành niên (nơi anh ta bị đánh đập nặng nề và bị tra tấn vì những vi phạm nhỏ nhặt; các tài khoản của anh ta gợi nhớ về những trải nghiệm của Charles Manson khi còn trẻ) và thời gian là một người trưởng thành bị giam giữ ở những nơi khác nhau như Leavenworth đến nhà tù quận, thời gian của anh ta đã làm nhiều công việc khác nhau từ kẻ tấn công đã tấn công và tàn bạo mọi người đến một nỗ lực thất bại trong việc buôn bán, và cố gắng o giải thích làm thế nào thế giới biến anh ta thành cỗ máy giết người hàng loạt đầy thù hận, đầy thù hận mà anh ta trở thành. Thú vị nhất là triết lý "có thể đúng" và giống như Nietzschean của anh ấy: "Tôi không tin vào con người, Chúa cũng không phải quỷ. Tôi ghét toàn bộ loài người chết tiệt, bao gồm cả bản thân mình ... Tôi thích con người yếu đuối, vô hại và không nghi ngờ. Bài học này tôi đã được dạy bởi những người khác: Có thể làm cho đúng. " Anh ta căm thù con người và sự ghê tởm của anh ta nghiêm trọng đến nỗi trong khi tử tù, anh ta nói điều này về các nhà hoạt động nhân đạo đang phản đối việc xử tử của anh ta: "" Tôi ước tất cả các bạn đều có một cổ và tôi có đôi tay của tôi. "Và tin rằng" Tôi không muốn cải tổ bản thân. Mong muốn duy nhất của tôi là cải cách những người cố gắng cải cách tôi. Và tôi tin rằng cách duy nhất để cải cách con người là giết chết họ. "Một quan điểm mà anh ta kiên định với ý nghĩa là anh ta đã cải cách chính mình thông qua việc sẵn sàng bị nói một số từ tuyệt vời nhất từng được thốt ra:" "Nhanh lên nó lên, đồ khốn Hoosier. Tôi có thể treo cổ cả tá người trong khi bạn đang đùa giỡn. " Một sự thật đáng chú ý khác về cuốn sách này: Henry Lesser, người bảo vệ nhà tù Do Thái có đầu óc xã hội điển hình, người thông qua lòng tốt của anh ta đã trở thành người bạn duy nhất của Panzram trong suốt cuộc đời nghiệt ngã của anh ta và người chịu trách nhiệm đưa câu chuyện về cuộc đời của Panzram đến thế giới ban đầu gửi "Nhật ký giết người" của Panzram. không ai khác ngoài HL Mencken, người đã gọi nó là tài liệu tuyệt vời và gây sốc nhất mà anh từng đọc. Phán quyết của tôi: dễ dàng là một trong những cuốn sách hay nhất tôi từng đọc và có lẽ là cuốn sách hay nhất tôi từng đọc cho đến nay trong thể loại tội phạm giết người hàng loạt thực sự. Các bit lựa chọn khác từ tạp chí tội lỗi này: "Tôi đã quyết định rằng tôi sẽ cướp, đốt, phá hủy và giết mọi nơi tôi đến và mọi người tôi có thể sống chừng nào tôi còn sống." "Tôi đầy thù hận đến nỗi không có chỗ cho tôi những cảm xúc như tình yêu, sự thương hại, lòng tốt hay danh dự hay sự đàng hoàng, điều hối tiếc duy nhất của tôi là tôi không sinh ra đã chết hay không chết." "Đương nhiên, bây giờ tôi yêu Jesus rất nhiều. Vâng, tôi yêu anh ấy rất nhiều đến nỗi tôi muốn đóng đinh anh ấy một lần nữa."
2019-12-04 00:58
Một tiểu sử thông tin của huấn luyện viên bóng đá vĩ đại nhất từng có: Bill Belichick. Halberstam mang đến cho người đọc cái nhìn sâu sắc vô giá về tâm trí và tính cách của Belichick.
2019-12-01 13:46